Lenin và Trotsky là hai nhà lãnh đạo của Cách mạng
Tháng Mười Nga và là những người sáng lập của Liên Xô. Cả hai đều là những
người theo chủ nghĩa Mác-Lenin, một học thuyết triết học, kinh tế và chính trị
dựa trên các tác phẩm của Karl Marx và Friedrich Engels.
Theo chủ nghĩa Mác-Lenin, tôn giáo là một biểu hiện
của ý thức hệ thống tư bản chủ nghĩa. Nó là một phương tiện để áp bức giai cấp
vô sản và duy trì trật tự hiện có. Do đó, Lenin và Trotsky tin rằng tôn giáo
nên bị loại bỏ khỏi xã hội xã hội chủ nghĩa.
Trong bài báo "Tôn giáo là thuốc phiện của nhân
dân", Lenin viết rằng tôn giáo là "một ảo tưởng được nuôi dưỡng trong
tâm trí những người bị áp bức về sự giải phóng từ những đau khổ và bất công của
họ". Ông lập luận rằng tôn giáo là một phương tiện để trấn an những người
nghèo và vô vọng, ngăn cản họ đấu tranh cho sự giải phóng của mình.
Trotsky cũng là một người chỉ trích mạnh mẽ tôn giáo.
Ông viết rằng tôn giáo là "một sản phẩm của sự ngu dốt và áp bức".
Ông tin rằng tôn giáo nên bị loại bỏ khỏi xã hội xã hội chủ nghĩa để giải phóng
con người khỏi những hạn chế của nó.
Sau Cách mạng Tháng Mười, chính phủ Bolshevik của
Lenin và Trotsky đã thực hiện nhiều chính sách nhằm chống lại tôn giáo. Chúng
bao gồm việc đóng cửa các nhà thờ và tu viện, cấm các hoạt động tôn giáo và đàn
áp các nhà thờ.
Những chính sách này đã dẫn đến sự suy giảm mạnh mẽ
của tôn giáo ở Liên Xô. Đến cuối thập niên 1930, chỉ còn một thiểu số nhỏ người
Nga theo đạo.
Tuy nhiên, những quan điểm của Lenin và Trotsky về tôn
giáo vẫn gây ra nhiều tranh cãi. Một số người cho rằng họ đã quá cứng rắn và
thiếu tôn trọng quyền tự do tôn giáo. Những người khác thì cho rằng họ đã đúng
khi nhận ra nguy cơ của tôn giáo đối với xã hội xã hội chủ nghĩa.
.jpg)
0 Nhận xét